Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

NGUYÊN MÀU MÔI XƯA

Một chiều ra đứng đầu hiên
Đưa tay hứng giọt mưa xiên, ướt lòng.
Bao mùa Xuân- Hạ- Thu- Đông
Hình như tôi vẫn..vẫn không hết buồn!


Đôi khi dừng lại ven đường
Ngắm đèn xanh đỏ, phố phường đông vui
Nhìn quanh tìm một bóng người
Nhớ ra- Người đã cuối trời..còn đâu?!


Dẫu cuộc đời lắm bể dâu
Thì xin hãy giữ nguyên màu môi xưa.

                               Văn Châu