Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

NGUYÊN MÀU MÔI XƯA

Một chiều ra đứng đầu hiên
Đưa tay hứng giọt mưa xiên, ướt lòng.
Bao mùa Xuân- Hạ- Thu- Đông
Hình như tôi vẫn..vẫn không hết buồn!


Đôi khi dừng lại ven đường
Ngắm đèn xanh đỏ, phố phường đông vui
Nhìn quanh tìm một bóng người
Nhớ ra- Người đã cuối trời..còn đâu?!


Dẫu cuộc đời lắm bể dâu
Thì xin hãy giữ nguyên màu môi xưa.

                               Văn Châu



Thứ Hai, 23 tháng 8, 2010

BÀI THƠ THÁNG BẢY

       Tháng bảy về rồi đó- Em yêu! Nơi đây trời xuống thấp, mưa nhiều.. Người đi về cõi trời xa ấy, bỏ lại mình anh phố quạnh hiu. Chừ, có ai đâu nữa hẹn hò? Đêm nằm gác lạnh, dáng co ro.Tưởng tiếc duyên đầu, phai mộng cũ- Lòng anh: bến vắng nhớ mong đò!
      Tháng bảy về rồi- Em có hay? Mưa Ngâu thấm lạnh; ướt vai gầy. Đàn chim sáo nhỏ qua thành phố, cũng chợt buồn hiu với cỏ cây... Đôi khi anh có ghé qua trường, sân đầy rêu phủ- Chạnh lòng thương! Đâu nữa? Gió đùa bay vạt áo, theo nhau bước nhỏ, bướm hoa vờn...
      Tháng bảy- Bài thơ của biệt ly. Người xa xôi quá- chốn kinh kỳ! Mây có lạc về qua xứ ấy- giùm anh, nhắn hộ chút tình si!. Ở tận cuối trời- Em biết không? Đêm nay thất tịch có cầu vồng. Tiên giới hẹn tìm nhau hạnh ngộ, trắng trời mưa ướt bến sông Ngân...


                                                         Văn Châu

Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2010

ĐÔI LỜI GIAO CẢM

    Nhân  dịp bạn tôi: Tiến sĩ Nguyễn Văn Nhân- Giảng viên Toán trường Đại học Kinh tế TP.HCM vừa ra mắt và gửi tặng tôi tập thơ thứ ba: NUỐT TRỘNG QUẠNH HIU (NXB Văn hóa Sài gòn 2010), sau 2 tập GỌI VÀO THINH KHÔNG ( NXB Văn nghệ TP. HCM- 2007) và NGỰA CŨNG BUỒN ( NXB Thanh niên- 2008).

     Xin mượn " lời quê chắp nhặt" nhỏ nhoi này gửi đến tác giả- Mong được xem như là lời cảm tạ, sự chúc mừng và là đôi điều giao cảm của riêng tôi- luôn yêu mến Người và mộ điệu Thơ của Anh!

           LỜI GIAO CẢM

  Thơ Nhân lãng đãng, phiêu bồng
  Mỗi lần say- Đọc..lần thần tâm can
  Còn bao nhiêu rót cho tràn
  Thơ hay, nhắm rượu- Rượu càng ngon hơn!

                             Phố núi PLEIKU, 1 chiều mưa...
     
                                         Văn Châu

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

BÀI THƠ CHƯA ĐẶT TÊN

Người là kẻ tha hương- buồn viễn xứ
Nên câu thơ khắc khoải nét u hoài.
Tôi ở lại- nhọc nhằn nơi cố quận
Có vui gì, ứa lệ khóc tàn phai..!
                 
                             Văn Châu

Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010

NƠI EM VỀ

      Nơi em về- Trời nắng hay mưa? Anh ở lại, chiều buâng khuâng phố cũ. Con đường vẫn nở trắng màu hoa sứ, Sớm lên đồi ngồi ngắm giọt sương tan...

      Nơi em về- Thu có nở cúc vàng? Thao thức mãi nổi buồn vui bất chợt. Bầy chim sẻ nằm trú đông giá rét, trái tim đau từ thuở trót xa người..

      Nơi em về- Ngày tháng có yên vui? Cho anh trú tạm hồn đau nhức nhối. Đêm gõ nhịp đàn xưa ngồi ngóng đợi: Một vầng trăng loáng vỡ rụng bên thềm..

      Nơi em về- Đời mấy kẻ thân quen? Mai xuân đến cùng em đi hái lộc. Ai góp nắng hạ vàng em hong tóc? Anh nơi đây..ngồi lặng lẽ- u tình..

      Nơi em về- Còn có nhớ gì không?!

                                                     Phố núi PLEIKU 1995
                                                         Văn Châu