Người là kẻ tha hương- buồn viễn xứ
Nên câu thơ khắc khoải nét u hoài.
Tôi ở lại- nhọc nhằn nơi cố quận
Có vui gì, ứa lệ khóc tàn phai..!
Văn Châu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Rong rêu, gỗ đá cũng buồn... Huống chi ta- Giữa vô thường quạnh hiu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét