Ngồi uống rượu bên thềm
trăng rơi trên tóc bạc
Vừa chuếnh choáng hơi men
Chợt đóa quỳnh thơm ngát
Xa cuối trời tiếng vạc
lặng rớt vào hư không
Quẹt tim thắp lửa hồng
sưởi lòng đau buốt giá
Ôm trăng làm gối lã
Say đánh giấc bên thềm
...
Ta thành tên cuồng sĩ
Từ ngày đánh mất em..!
Văn Châu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét